当前位置:汉语词典>
山蛮的意思
山蛮
词语解释
山蛮[ shān mán ]
⒈ 旧指居住在山间的南方某些少数民族。
山蛮的解释
⒈ 旧指居住在山间的南方某些少数民族。
引《南齐书·高帝纪上》:“﹝ 元嘉 ﹞二十三年, 雍州 刺史 萧思话 镇 襄阳,啟 太祖 自随戍 沔北,讨 樊 邓 诸山蛮,破其聚落。”
《资治通鉴·晋孝武帝太元元年》:“三月, 秦 兵寇 南乡,拔之,山蛮三万户降 秦。”
胡三省 注:“自 春秋 之时, 伊 洛 以南, 巴、巫、汉、沔 以北,大山长谷,皆蛮居之…… 后汉 祭遵 攻新城蛮、柏华蛮,破 霍阳聚,则 春秋 蛮氏之聚落也。其后又有巫蛮、南郡蛮、江夏蛮。 襄阳 以西, 中庐、宜城 之西山,皆蛮居之,所谓山蛮也。”
山蛮名字寓意
踏实、稳重、出众、威严、独立,内敛,可爱
山的拼音和组词
第1个字山的相关组词
- yī shàng qīng shān biàn huà shēn一上青山便化身
- yī yè bì mù,bù jiàn tài shān一叶蔽目,不见泰山
- yī yè mí shān一叶迷山
- yī yè zhàng mù,bù jiàn tài shān一叶障目,不见泰山
- yī shān bù cáng èr hǔ一山不藏二虎
- dīng dāng dīng shān丁当丁山
- dīng wù shān rén丁戊山人
- qī xīng shān七星山
- wàn shòu shān万寿山
- wàn shuǐ qiān shān万水千山
- zhàng rén shān丈人山
- sān gōng shān bēi三公山碑
- sān wēi shān三危山
- sān shān三山
- sān shān èr shuǐ三山二水
- sān shān wǔ yuè三山五岳
- sān shān kè三山客
- sān shān gǔ三山股
- sān shān gǔ三山骨
- sān zuò tài shān三座大山
- sān shén shān三神山
- sān jiàn dìng tiān shān三箭定天山
- shàng dāo shān上刀山
- shàng shān上山
- shàng shān xià xiāng上山下乡
- shàng shān zhuō hǔ,xià hǎi qín lóng上山捉虎,下海擒龙
- shàng shān qín hǔ yì,kāi kǒu gào rén nán上山擒虎易,开口告人难
- shàng chuān shān上川山
- shàng fāng shān上方山
- shàng gān táng shān上竿塘山
- xià shān下山
- xià shān hǔ下山虎
- bù zhōu shān不周山
- bù shí lú shān zhēn miàn mù不识庐山真面目
- bù shí tài shān不识泰山
- yǔ shān jù yuán jué jiāo shū与山巨源绝交书
- qiū shān丘山
- qiū shān zhī gōng丘山之功
- cóng shān丛山
- cóng shān jùn lǐng丛山峻岭
- dōng tǔ shān东土山
- dōng shān东山
- dōng shān zhī fǔ东山之府
- dōng shān zhī zhì东山之志
- dōng shān rén东山人
- dōng shān zài qǐ东山再起
- dōng shān wò东山卧
- dōng shān fù qǐ东山复起
- dōng shān jì东山妓
- dōng shān kè东山客
- dōng shān jī东山屐
- dōng shān yì东山意
- dōng shān rì tou yī dà duī东山日头一大堆
- dōng shān fǎ mén东山法门
- dōng shān xiè shì东山谢氏
- dōng shān qǐ东山起
- dōng shān gāo wò东山高卧
- dōng gāo zhǐ shān mài东高止山脉
- gè shān个山
- zhōng lǚ·shān pō yáng·tóng guān huái gǔ中吕·山坡羊·潼关怀古
第2个字蛮的相关组词
- dōng mán东蛮
- dōng xiè mán东谢蛮
- nǎi mán乃蛮
- nǎi mán tái乃蛮台
- wū mán乌蛮
- wū mán jì乌蛮髻
- wū mán guǐ乌蛮鬼
- wǔ shuǐ mán五水蛮
- bā mán八蛮
- liù mán六蛮
- xiōng mán凶蛮
- diāo mán刁蛮
- dòng mán动蛮
- shí yàng mán jiān十样蛮笺
- nán mán南蛮
- nán mán zǐ南蛮子
- nán mán xiāng shé南蛮鴂舌
- nán mán jué shé南蛮鴃舌
- nán zhào mán南诏蛮
- xià mán shū吓蛮书
- tǔ mán土蛮
- yí mán夷蛮
- xiǎo mán小蛮
- xiǎo mán yāo小蛮腰
- shān mán山蛮
- qiáng mán强蛮
- róng mán戎蛮
- fàng mán放蛮
- bǎn dùn mán板楯蛮
- bǎn sù mán板榡蛮
- chǔ guǎn mán xián楚管蛮弦
- chǔ mán楚蛮
- fán mán樊蛮
- hèng mán横蛮
- hèng mán wú lǐ横蛮无理
- wǔ líng mán武陵蛮
- dòng mán洞蛮
- qiǎn mán浅蛮
- xī mán溪蛮
- shī mán狮蛮
- shī mán bǎo dài狮蛮宝带
- liáo mán獠蛮
- shēng mán生蛮
- zhàng mán瘴蛮
- zhàng yǔ mán yān瘴雨蛮烟
- bái mán白蛮
- bǎi mán百蛮
- mián mán绵蛮
- shuǎ mán耍蛮
- hú jiǎo mán chán胡搅蛮缠
- máng mán茫蛮
- jīng mán荆蛮
- pú sà mán菩萨蛮
- mán bù zài hū蛮不在乎
- mán bù jiǎng lǐ蛮不讲理
- mán wéi蛮为
- mán shū蛮书
- mán yún zhàng yǔ蛮云瘴雨
- mán yún dàn yǔ蛮云蜑雨
- mán rén蛮人