当前位置:汉语词典>
挺挺的意思
挺挺
词语解释
挺挺[ tǐng tǐng ]
⒈ 正直貌。
⒉ 僵直貌。
挺挺的解释
⒈ 正直貌。
引《左传·襄公五年》:“《诗》曰:‘周道挺挺,我心扃扃。’”
杜预 注:“挺挺,正直也。”
《新唐书·魏謩传赞》:“謩 之论议,挺挺有祖风烈。”
金 元好问 《和汴禅师》:“挺挺刚无敌,津津润可呵。”
明 唐顺之 《答王生宗道书》:“更愿於义利紧关处极力研析,使不为一切俗情所转,乃是挺挺自作豪杰。”
清 俞正燮 《癸巳类稿·韩文靖公事辑》:“在朝挺挺谅直,不附权要。”
⒉ 僵直貌。
国语辞典
挺挺[ tǐng tǐng ]
⒈ 正直的样子。
引《左传·襄公五年》:「周道挺挺,我心扃扃。」
⒉ 直立的样子。
例如:「站得直挺挺的。」
挺挺名字寓意
正直、卓越、直率、正直、卓越、直率
近音词、同音词
第1个字挺的相关组词
- yī tǐng一挺
- sān tǐng三挺
- jīng tǐng京挺
- fú tǐng伏挺
- zuò tǐng作挺
- ào rán tǐng lì傲然挺立
- shòu tǐng兽挺
- jìng tǐng劲挺
- sī tǐng厮挺
- yè tǐng叶挺
- hán zhāng tiān tǐng含章天挺
- hán zhāng tǐng shēng含章挺生
- jiān tǐng坚挺
- tiān tǐng天挺
- qí tǐng奇挺
- gū tǐng孤挺
- kuān tǐng宽挺
- xiǎo tǐng小挺
- jùn tǐng峻挺
- wēi rán tǐng lì巍然挺立
- qiáng tǐng强挺
- jìng tǐng径挺
- jīng tǐng惊挺
- dǎ tǐng ér打挺儿
- tái tóu tǐng xiōng抬头挺胸
- tǐng zhuān挺专
- tǐng jǔ挺举
- tǐng zhēng挺争
- tǐng zhù挺住
- tǐng jùn挺俊
- tǐng guān挺冠
- tǐng chū挺出
- tǐng qiē挺切
- tǐng xíng挺刑
- tǐng guā挺刮
- tǐng lì挺力
- tǐng dòng挺动
- tǐng jìn挺劲
- tǐng zhuó挺卓
- tǐng zǐ挺子
- tǐng shí挺实
- tǐng shī挺尸
- tǐng è挺崿
- tǐng dài挺带
- tǐng chuáng挺床
- tǐng zhí挺执
- tǐng yā挺押
- tǐng bá挺拔
- tǐng bá bù qún挺拔不群
- tǐng guā挺括
- tǐng dòng挺挏
- tǐng tǐng挺挺
- tǐng zhuàng挺撞
- tǐng cāo挺操
- tǐng zhuó挺擢
- tǐng zhàng挺杖
- tǐng jié挺杰
- tǐng zhèng挺正
- tǐng rán挺然
- tǐng tè挺特